Các bài thơ ngày 20/11 giúp tôn vinh công lao và đóng góp không ngừng của các nhà giáo trong việc truyền đạt tri thức và hướng dẫn thế hệ trẻ. Những bài thơ này thể hiện lòng biết ơn và sự tôn trọng đối với những người đã dày công dạy bảo, nuôi dưỡng và hướng dẫn chúng ta trưởng thành. Hãy cùng Nhà Văn Hoá Phụ Nữ khám phá ngay các bài thơ, những bài thơ ngắn về thầy giáo, cô giáo ngày 20/11, 20-11 ý nghĩa nhé!
Những lời chúc mừng và ca ngợi trong bài thơ làm tăng thêm động lực và sự đam mê của các nhà giáo trong công việc của họ.
Ý nghĩa của các bài thơ về ngày 20/11
Các bài thơ ngày 20/11 có ý nghĩa khích lệ và động viên các nhà giáo. Những lời chúc mừng và ca ngợi trong bài thơ làm tăng thêm động lực và sự đam mê của các nhà giáo trong công việc của họ. Điều này giúp họ cảm thấy đáng trân trọng và có động lực tiếp tục truyền đạt tri thức và giáo dục cho thế hệ tương lai.
Chúng góp phần gợi nhớ và tạo kỷ niệm đáng nhớ về ngày lễ này. Bằng cách truyền tải thông điệp của sự biết ơn và tôn trọng đối với các nhà giáo, những bài thơ này giúp chúng ta nhớ mãi công lao và sự quan trọng của ngày Nhà giáo Việt Nam.
Các bài thơ ý nghĩa về ngày 20/11
Thơ 20/11 – Ngày Tết Nhà Giáo
Tác giả: Đặng Ngọc Đào
Ngày vui xin chúc các Cô Thầy
Mạnh khỏe, bình an, giọng hát hay
Họp mặt cùng nhau vui tiệc nhỏ
Hoa tươi, chúc tụng thật đong đầy
Bao ngày vất vã bên trường lớp
Dạy dỗ đàn em nhiệt huyết say
Đóng góp cho đời thêm sắc thắm
Vinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày…
Thơ ngày 20/11 – Lá nhuộm tóc thầy
Tác giả: Hồ Ngọc Quân
Về trường mừng đón huân chương
Gặp thầy gặp bạn tình thương dạt dào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Tóc thầy điểm bạc độ nào chẳng hay
Sân trường xanh thắm chồi cây
Phải chăng lá nhuộm tóc thầy của tôi
Ra về lòng những bồi hồi
Nguyện rằng luôn mãi là người trò ngoan.
Các bài thơ ngày 20/11 có ý nghĩa khích lệ và động viên các nhà giáo.
Thơ ngày 20/11 – Thầy và chuyến đò xưa
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Thơ ngày 20/11 – Cô ơi
Tác giả: Thảo Thảo
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
Thơ ngày 20-11 – Nghe thầy đọc thơ
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Chúng góp phần gợi nhớ và tạo kỷ niệm đáng nhớ về ngày lễ này.
Thơ ngày 20/11: Bài thơ “Không Đề”
Tác giả: Nguyễn Trung Dzũng
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
Thơ 20/11 – Người lái đò
Tác giả: Thảo Nguyên
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
5 bài thơ ngắn mà sâu nặng tình thầy trò ảnh 3
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
Thơ ngày 20-11 – Lời trầm thầy tôi
Tác giả: Phạm Duy Cầu
Có những chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.
Thương người bạn cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.
Muốn được cho đi, thầy phải có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.
Cho không phải mất, tình muôn thuở.
Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.
Thơ ngày 20/11 – Thầy
Tác giả: Ngân Hoàng
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
Mỗi một bài thơ đều mang đến những giá trị sâu sắc.
Thơ 20/11 – Thưa Thầy
Tác giả: Tạ Nghi Lễ
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy.
Tổng kết
Các bài thơ ngày 20/11 cũng mang trong mình thông điệp về giá trị của tri thức và yêu thương. Chúng nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng của việc học hỏi, giáo dục và truyền đạt tri thức cho nhau. Đồng thời, bài thơ cũng khuyến khích lòng yêu thương và sự trân trọng đối với nhau, như một cách để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Hy vọng những gì mà Nhà Văn Hoá Phụ Nữ vừa chia sẻ sẽ giúp bạn chọn lọc được những bài thơ ngắn hay về thầy giáo, cô giáo ngày 20-11.
Để tham gia các lớp học kỹ năng, trang trí mỹ thuật cùng Nhà Văn Hoá Phụ Nữ, vui lòng liên hệ ngay để được tư vấn nhé!